Hai Vợ Chồng Ăn Cơm
好久不见 Hǎojiǔ bùjiàn Đã lâu không gặp
Nóng 24h: Nghi vợ ngoại tình, chồng giết vợ trước mặt hai con
Mời quý độc giả theo dõi VOV.VN trên
Là người phụ nữ yêu chồng, chị Thu Huyền (hiện đang sống ở TP Hồ Chí Minh) luôn muốn dành mọi điều tốt nhất cho ông xã đặc biệt là trong mùa dịch dịch này.
Những hộp cơm chị Huyền chuẩn bị cho chồng mang đi làm khi TP. Hồ Chí Minh mới chớm dịch Covid -19, đang nhận được hàng nghìn lượt chia sẻ trên mạng xã hội.
Ngon, đa dạng, hấp dẫn là những lí do khiến bất cứ ai cũng phải trầm trồ ngạc nhiên khi nhìn những hộp cơm trưa này.
Chị Huyền chia sẻ, tình hình dịch ở TP Hồ Chí Minh rất căng thẳng vì vậy thực phẩm mua rất khó. Có nhiều món chị muốn nấu mà không mua được nguyên liệu nên có gì nấu nấy.
Chị Huyền chia sẻ: “Mình có một ông chồng thích ăn cơm vợ nấu. Chồng mình bữa trưa nhu cầu ăn vừa đủ, không quá nhiều thịt, thích ăn rau và hoa quả. Chính vì vậy, khi dịch bùng phát, mình chủ động chuẩn bị cơm trưa cho chồng mang đến công ty vừa ngon, vừa an toàn, vừa đảm bảo sức khỏe".
Mặc dù chế biến khá nhiều món, nhưng chị Huyền chỉ vào bếp có 30-40 phút mỗi sáng. Cô vợ đảm chia sẻ, những món nào cần nhiều thời gian nấu Huyền sẽ ướp sẵn gia vị hoặc nấu sơ qua trước. Cho nên buổi sáng chị chỉ cần dậy trước khi chồng đi làm 40 phút để nấu.
"Đầu tiên mình cắm cơm, trong lúc chờ cơm chín sẽ nấu món mặn, rau, gọt hoa quả, nhanh gọn trong 35-40p là xong. Mình ưu tiên các món dễ làm không cầu kì nhưng vẫn đủ chất", chị Huyền cho biết.
Vì ở cơ quan chồng chị có lò vi sóng và tủ lạnh nên chị Huyền chọn hộp cơm thủy tinh, hoa quả và salad để tủ lạnh, cơm và thức ăn đến giờ ăn cho vào lò vi sóng là nóng hổi luôn.
Tôi đoán chừng câu “ăn cơm Tàu, lấy vợ Nhật, ở nhà Tây” xuất hiện trong thời gian sau chiến tranh thế giới lần thứ hai và trước khi dất nước bị chia đôi. Nhưng thường thì câu “cơm Tầu, gái Nhật” được nói đến nhiều nhất, phải chăng đó là đặc sản. Trước tiên mình quan tâm đến việc sao các cụ lại nói “lấy vợ Nhật”.
Tuy xét trong bối cảnh kinh tế và văn hóa nước nhà, đặc biệt khi cuộc đấu tranh cho bình đẳng giới tại Việt Nam đã và đang đạt được những thành tựu tuyệt vời, bỏ xa người bạn Nhật Bản thì vợ Nhật không phải là hình mẫu tuyệt đối hoàn hảo nữa. Tuy nhiên, vẫn còn đó những điều thực sự rất đáng học hỏi, đủ để “vợ Nhật” vẫn là một nét văn hóa mà chúng ta yêu mến khi nhắc tới xứ Phù Tang. Hãy cùng xem đâu là những điểm tuyệt hay ở các bà vợ Nhật Bản nhé!
Trên đây mới chỉ kể đến 10 điều trong số rất nhiều phẩm chất mà chúng ta yêu quý ở những người vợ Nhật Bản. Cánh chị em hẳn cũng học hỏi được nhiều điều. Trong cuộc đấu tranh vì nữ quyền, sự nữ tính chính là một vũ khí riêng có và vô cùng lợi hại của chị em. Vì thế, bên cạnh tri thức và những phẩm chất mạnh mẽ khác, hãy đừng quên thể hiện cho thế giới thấy sự hấp dẫn nữ tính của bạn nhé!
Trước năm 1975 ở miền Bắc chắc không có quán ăn Tàu vì kinh doanh tư nhân bị cấm. Trong khi đó tại miền Nam, thành phố nhỏ nào cũng có phố Tàu phồn thịnh với tiệm buôn, quán ăn, tiệm thuốc bắc, trường học, hội quán… Tại các tỉnh miền Trung dù người Tàu không nhiều như trong Nam nhưng hầu hết quán ăn có bảng hiệu, thực đơn, bàn ghế, nhân viên, và được trang trí đàng hoàng đều bán thức ăn Tàu và do người Tàu làm chủ. Mỗi thành phố chỉ có một hai quán ăn chuyên nghiệp do người Việt làm chủ với thực đơn: Tây, Ấn, Ta lẫn lộn. Có nhiều người Việt gánh đồ ăn đi bán rong. Quán ăn Việt theo dạng bình dân không phục vụ chuyên nghiệp cũng có, nhưng thường chỉ bán vài ba món chuyên trị: cháo, phở, bún, cơm đĩa, thịt cầy (lúc ấy, người Phật tử gốc Bắc và người Trung, Nam chưa biết ăn “cây còn”).
Theo Hồi ký Phạm Duy, vào năm 1908, cha của ông cùng học giả Nguyễn Văn Vĩnh mỡ quán ăn Việt Nam đầu tiên tại Hà Nội nhằm khuyến khích người Việt vùng lên làm kinh doanh và để cạnh tranh với người Tàu giành lại quyền làm chủ nước nhà cùng với chủ trương: phải kinh doanh mới có cơ hội làm giàu và giàu mới làm được việc lớn dễ dàng. Cộng đồng Tàu ở Hà Nội đã bị rúng động, họ lo sợ người Việt sẽ có cơ hội vượt qua sự kiềm chế kinh tế của họ. Bởi vậy, họ đã cùng nhau tuyên tuyền, nói xấu và mướn đám du côn người Việt phá phách, gây rối, ngăn chận khách; đồng thời họ vận động vài chính khách Pháp, Việt gây khó dễ cho tiệm cùng cá nhân của 2 ông chủ Việt trong thời gian mới khai trương.
Ngày xưa, đi ăn tiệm Tây phải sành điệu phong cách ăn uống theo kiểu quí tộc Tây: ngồi ăn, kêu đồ ăn, gọi bồi bàn, nhai đồ ăn, cầm muỗng nĩa đúng kiểu (cầm lên phải đúng tay, bỏ xuống phải đúng bên, ăn xong bửa ăn phải để đúng cách cho bồi bàn hiểu ý, và phải biết cầm muỗng nào cho món ăn nào), cầm dao cắt cầm cắt phải đúng thế để tránh làm văng miếng thịt, miếng bít tết xuống đất… Ôi, đủ chuyện rắc rối. Không muốn ăn cơm Tây thì chỉ còn cách ăn cơm Tàu, chứ cơm Việt còn nằm chủ yếu ở bếp nhà.
Thời ấy, dân nghèo ở quê, ở tỉnh đến Hà Nội hay Sài Gòn là tưởng mình bị lạc vào thiên đàng, thấy nhà lầu 3-4 tầng là nhìn hoài đến nỗi đạp bể bánh tráng của người ta. Trình độ dân trí thấp (mù chữ) đến nỗi mỗi trạm xe điện phải có hình con cua, con cò, con cá… để cho người mình dễ nhớ. Nghèo, quê quá mà, nên tới thập niên 50-60 vẫn còn hiếm khách Việt bình dân đi quán ăn Tàu. Những năm đầu thập niên 70 mới có tương đối nhiều khách Việt trong các nhà hàng Tàu ở Chợ Lớn. Tiệm Tàu mở ra phục vụ cho người ngoại quốc, cho một nhóm nhỏ người Việt và cho cộng đồng người Tàu giàu có. Bởi vậy, có thể nói đa số chỉ nghe nói và mơ ước thôi chứ việc lo gạo đủ ăn quanh năm cho cả một bầy con đông đã là việc mà hầu hết mọi gia đình Việt Nam vào thời buổi xa xưa ấy đã không dễ gì thực hiện nổi, nói chi đến việc có quần áo tươm tất hay có dư tiền để đi ăn tiệm.
Vậy, “ăn cơm Tàu” ở đây có thể chỉ phản ảnh cái ước mơ của khoảng 98-99% dân số vào thời ấy: mơ được ăn cho biết ra sao, cho thoả mãn cái giấc mơ được ăn cơm tiệm. Tương tự, thời ấy ai cũng mơ được ngủ một đêm ở khách sạn để nếm thử cái mùi sang trọng và hiện đại của Tây; ai cũng muốn có cơ hội nếm thử miếng fromage hay ngụm rượu champagne… Chứ nó không mang ý nghĩa: cơm Tàu ngon hơn cơm Việt.
Nhờ có nghề buôn bán nên người Tàu có suy nghĩ sâu xa và đa mưu. Lúc tôi còn bé đã có dịp chứng kiến những trò bịp bợm của người Tàu trên toàn miền Nam như vụ đan màn hay rèm che bằng những cọng nhựa và vụ nuôi chim cút. Trong vụ nuôi chim, cộng đồng Tàu còn mua chuộc tiến sĩ và nhà báo viết bài kêu gọi mọi người dốc tiền tham gia. Ông tiến sĩ Việt “gian” còn có bài nghiên cứu khẳng định trứng chim cút bổ dưỡng vô cùng, có thể trị bá bệnh và đúng là tiên dược mới được khoa học khám phá… Nói chung, cái câu vớ vẫn “ăn cơm tàu….” chắc chắc là cái quảng cáo độc đáo nhất, ưu ái nhất, vinh dự nhất trên thế giới dành cho thức ăn Tàu. Cũng có thể vì thấy người Việt ngây thơ và dễ bị dụ, vì người Việt thường hay lơ là với bản sắc riêng của dân tộc, cũng như quyền làm chủ đất nước nên chính người Tàu đã vẽ ra câu này. Có thể lắm chứ!
Thời thuộc địa, đa số nhà của người Việt là nhà tranh, vách đất và nền đất. Trong khi người Tây nhập cảng nguyên liệu để xây nhà theo kiểu như bên châu Âu: bằng gạch hay đá và xi măng. Vật liệu xây dựng nhà của họ cho phép ngôi nhà có tuổi thọ lâu hàng trăm năm và nó có khả năng chống đỡ tốt mọi thiên tai. Theo tôi, ước mơ ở nhà Tây là ước mơ rất thực tế và đích đáng nhưng có lẽ nó chỉ nói lên sự thèm thuồng có đủ tiền để mua vật liệu rồi xây ngôi nhà bền vững không sợ gì bão lụt lớn.
Nhiều người hay so sánh giữa hai dân tộc hay hai nền văn hoá để thoả mãn niềm kiêu hãnh dân tộc của mình. Ở các nước khác chắc chắn vẫn có những người có tính này khi họ tán dốc hay nói chuyện với bạn bè. Dĩ nhiên, họ cho là dân tộc họ ngon lành nhất và họ có thể vô tư chê bai các dân tộc khác. À, chê người khen ta chứ không phải khen người chê ta! Bởi vậy, rõ ràng cái câu nói bất hủ của ta rất là ngược đời và rất là bậy. Và bậy bạ hơn nữa khi có nhiều người lầm tưởng nó là một ngạn ngữ.
Sáng 19/4, trên phần đường ven, gần khu đô thị Vincom Smart City, quận Nam Từ Liêm (Hà Nội) xảy ra vụ tai nạn giao thông khiến một người tử vong tại chỗ, một người bị thương.
Thông tin ban đầu, khoảng 7h20, một đôi nam nữ điều khiển xe máy Honda SH (chưa rõ biển kiểm soát) lưu thông từ đường gom Đại lộ Thăng Long nhập vào đường nội bộ khu đô thị Vincom Smart City. Khi vào khúc cua gần với trung tâm thương mại chiếc xe bất ngờ lao vào dải phân cách trượt dài trên đường, hai người ngồi trên xe văng vào vệ cỏ giữa đường bất tỉnh nhân sự.
Nhận được tin báo, bảo vệ khu đô thị Vincom Smart City, Công an quận Nam Từ Liêm nhanh chóng có mặt giải quyết vụ việc, đưa nạn nhân đi cấp cứu. Thông tin ban đầu, hai nạn nhân là một cặp vợ chồng, người vợ đã tử vong còn người chồng đang nguy kịch. Căn cứ vào các dấu vết để lại hiện trường, đây có thể là vụ tự gây tai nạn giao thông.
Visa vợ chồng Úc tạm trú 309/820 cho phép bạn tạm trú tại Úc trong thời gian 2 năm. Sau 2 năm, khi mối quan hệ giữa bạn và người bảo lãnh vẫn còn tiếp diễn thì bạn sẽ được chuyển sang thường trú. Trong thời gian ở Úc, bạn có quyền làm việc, học tập, sinh sống tại Úc và có thể được hưởng bảo hiểm sức khỏe Medicare.
Nếu người bảo lãnh mất hoặc bạn bị bạo hành thi có thể bạn sẽ được cấp thường trú trước thời hạn 2 năm.
Nếu sống bên ngoài nước Úc, bạn phải nộp đơn xin Visa 309. Sau khi được cấp Visa 309, bạn sẽ được đến Úc đoàn tụ với người bảo lãnh của mình.
Nếu sống tại Úc, để được sinh sống hợp pháp với người bảo lãnh tại Úc, bạn phải nộp đơn xin Visa 820. Trong khi đó, bạn có thể sống, làm việc tại Úc và được hưởng chế độ Medicare và các lợi ích bảo hiểm xã hội nhất định.
Sau hai năm sau được cấp Visa 309, nếu mối quan hệ giữa bạn và người bảo lãnh vẫn tiếp diễn, bạn sẽ được cấp Visa vợ chồng Úc thường trú 100.
Nếu hai năm sau khi bạn được cấp Visa 820, mối quan hệ giữa hai bên vẫn tiếp diễn, bạn sẽ được cấp Visa úc thường trú 801
Cần đặc biệt lưu ý là: Visa 309 và Visa 100 hoặc Visa 820 và Visa 801 được nộp cùng một lúc tại thời điểm nộp hồ sơ xin Visa 309 hoặc 820.
Giấy phép xuất bản số 110/GP - BTTTT cấp ngày 24.3.2020 © 2003-2024 Bản quyền thuộc về Báo Thanh Niên. Cấm sao chép dưới mọi hình thức nếu không có sự chấp thuận bằng văn bản.
Bị cáo Nguyễn Thị Liên (SN 1980) và chồng là Dương Anh Tuấn (SN 1975) đều trú tại số nhà 31, ngõ 137, đường Hùng Vương, phường Hoàng Văn Thụ, TP Bắc Giang (Bắc Giang) có quen biết với anh N.V.T (SN 1991) và vợ là T.H.M (SN 1991), đều trú tại xã Quế Nham, huyện Tân Yên (Bắc Giang). Khi quen biết, Tuấn đang là Phó trưởng phòng Thanh tra Bảo hiểm xã hội tỉnh Bắc Giang.
Trong khoảng thời gian từ tháng 8 đến tháng 11/2022, vợ chồng Nguyễn Thị Liên và Dương Anh Tuấn đã đưa thông tin gian dối là Tuấn làm Phó trưởng phòng Thanh tra Bảo hiểm xã hội tỉnh Bắc Giang, có mối quan hệ với anh Th giữ chức vụ Giám đốc điều hành của công ty Luxshare ở Khu công nghiệp Quang Châu, thị xã Việt Yên (Bắc Giang) nên Tuấn có thể xin được xuất thu mua phế liệu và mở căng tin trong công ty.
Với thủ đoạn gian dối nêu trên, vợ chồng Liên và Tuấn đã lừa đảo chiếm đoạt của anh N.X.T 142 triệu đồng và của vợ chồng anh N.V.T, chị T.H.M tổng số tiền gần 1,37 tỷ đồng.
Tổng số tiền vợ chồng Liên và Tuấn đã chiếm đoạt của những người trên là hơn 1,5 tỷ đồng. Sau khi bị tố giác, vợ chồng Liên và Tuấn đã trả lại cho vợ chồng anh T, chị M 200 triệu đồng.
Tại phiên tòa, sau khi xem xét tính chất, mức độ hành vi phạm tội của bị cáo, các tình tiết tăng nặng, giảm nhẹ, Hội đồng xét xử tuyên phạt Nguyễn Thị Liên 13 năm 6 tháng tù và Dương Anh Tuấn 12 năm tù, về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
Bạn ăn cơm chưa là bài học tiếp theo trong chương trình học tiếng trung sơ cấp miễn phí. Trong tiếng Trung câu hỏi "bạn ăn cơm chưa" được sử dụng khá phổ biến trong các giao tiếp hàng ngày. Bài giảng này sẽ giới thiệu tới các bạn những từ vựng tiếng Trung liên quan tới chủ đề này và một số ví dụ để bạn tham khảo.